Vậy là đã 36 tiếng đồng hồ kể từ jây phút ấy _ jây phút ma mãj mãj trong cuộk đờj ta sau này sẽ chẳg thể nào wên đượk. Vừa mớj nghỉ họk đượk một hum ma sao ta thấy nhớ lớp thế nhỉ. Chẳng pảj trướk đây mỗj lần đượk nghỉ họk ta thường ko dấu đượk sự sung sướng và nhảy kẫng lên còn gì! Pảj chăng! Pảj chăng vì lần nài sự xa kách sẽ là mãj mãj....(*~*)!
Hôm nay ngồj họk pàj, mở lạj wuỷn vở ghi sao ta thấy mắt mình rưng rưng, bàj họk viết từ hum wa đấy vậy mà hôm nay ta đã pảj gọj là kí ứk tuổj họk trò, pít pao kỉ nịm họk pên thầy cô, bạn bè lạj rủ nhau ùa về khjến ta kn cứng rắn đượk nữa mà pảj gụk đầu xuống khók nứk nở. Hôm wa chja tay bạn, chja tay 12a3 và kả wãng đờj họk sjnh cua ta_ ta đã ko khók trứơk mặt mọj ngườj để 12a3 thấy ta mãj rạng rỡ trong nụ kườj và mang nó kất vào trong tjm. Nhưng khj thấy tụj con gái ôm nhau khók thổn thứk. Jây phút ấy trong ta như vỡ òa. Ta đã way đj và cố lau đj haj jọt nướk mắt trên khóe mj. Tạj sao tráj tjm ta lạj yếu đuốj đến thế nhỉ? Ta đã hứa rằng mình sẽ ko đượk khóc cơ mà....
Vậy là sau 12 năm cắp sáck đín trường, 12 năm miệt màj bên sáck vở ta đã kết thúk wãng đờj họk sjnh một cánh thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng như một jấk mơ_ một jấk mơ mà trong cuộc đờj mỗj con ngườj chỉ đượk mơ một lần! Từ hum naj trở đj ta sẽ ko pao jờ pảj vộj vàng vì mỗj bủj sáng dậy mụn; chẳng pao jờ pảj jắt xe chạy thật nhanh wa cổng trường để chốn bák bảo vệ; chẳng còn những káj jật mình thon thót trong jờ kiểm tra; chẳng pảj tranh nhau wà vặt để ngồj ngấu nghjến ăn jấu cô thầy; chẳng pảj lo lắng vì những lỗj vj phạm nộj wy, ghj sổ đầu pàj; gụk đầu khók nứk nở vì kon điểm kém hay cầm chổj đuổj theo thằng bạn chạx khắp lớp;.... 12a3 ạ! Chúng ta thựk sự sẽ pàj jừng chân tạj đây thôj. Ta đã chưa pao jờ jám tưởg tượngsau này ko còn là những co, những cậu họk sjh thj cuộk sống mỗj ngày của ta sẽ khák đj pao nhju. Chắk chắn là ta sẽ nhớ lắm đâý! Nhớ pít pao káj kảm ják đượk gọj tên bạn bè, đượk gọj tên cô, tên thầy, đượk đấm thằng bạn hay những lúk bị gọj lên bảng.... Nhớ biết bao káj kảm ják hạnh phúk ngập tràn ấy khj cùng thằng bạn ngồj trên gế đá dướj gốk kây trứng ká va nge nó ngân nga một pản tình ka lãng mạn, nhớ pít pao khj ta đượk ôm con bạn vào lòng ngêu ngao dướj cơn mưa, nhớ bjết pao những đông về trờj trở lạnh ta và con bạn lạj ngồj sích lạj gần nhau jữ ấm và che chở bằng tình yêu bạn bé..... Thựk sự ta chưa tjn mình đã lớn, đủ mạnh mẽ và tự tjn để có thể tách khỏj gja đình, tách khỏj 12a3 thân yêu và độk bướk trên con đường đầy jan nan phía trướk..... Vậy là ngã rẽ sắp tớj chúng ta sẽ chja tay nhau thật ư? Con đường ma ta sẽ bướk đj sau này sẽ ko còn hình bóng 12a3 thật ư....? Trog trí nhớ của ta thì ngày đầu tiên đăt chân vào ngôj trường cấp 3, ngôj nha a3 chưa pao jờ phaj nhòa. Ta đã run sợ va kảm thấy lak lõng pjết mấy. Rồj thờj jan dần wa đj ta đã thân thjết, găn bó và để lạj thật nhjều kỉ nịm tro tình yêu thương ấm áp của bạn bè,.... Nhưng... ngày hôm nay ta bỗng nhận ra tất kả những ngày hôm wa đó đã chỉ là kỉ nịm. Và ngày maj ta sẽ chja tay nhau, sẽ rờj xa nhau để đj tìm những khoả trờj mớj một cuộk sống mà nơj đó chúng ta đã chẳng còn nhau, chẳng còn tjếng la mắng của cô thầy, ko còn sống trog tình yêu bạn bè, ko bảng, ko phấn, ko trựk nhật, ta sẽ ko đượk lặng lẽ để ngắm nhìn bạn bè hay gân cổ để đấu khẩu vớj đứa bạn kế pên. Càng ko pảj run sợ khj vào đầu jờ hay sung sướng khj đượk đjểm kao va còn nhjều đjều ta sẽ ko còn có đượk nữa.... Những đjều ấy chắk sẽ làm cho ta nhớ nhjều lắm. Những cảm súk ấy ta sẽ gom lạj rồj đặt vào một góc nhỏ nhưng đủ wan trọng trog tráj tjm ta, để thỉnh thoảng đượk nhớ nhung, đượk khát khao, đượk run lên trong những kảm xúk mjên man.....
Ta xjn gửj lạj nơj đây njềm vuj, nỗj pùm và cả bao kí ứk của tuổj họk trò. Hãy jữ cho ta nụ kườj trog trẻo, những jọt nướk mắt ngây thơ và cả mốj tình đầu dạj khờ nữa. Xjn jữ lạj tình thầy trò, tình bạn và kả wãng đờj họk sjh củu ta lạj đây_nơj ma ta đã sống, đã thấy mình lớn lên trong tình yêu thương và chứng kjến tuổj jậx thì của a3 wa từng ngày trôj wa. Rồj sau này khj rong ruổj trên những con đường mớj lạ trong cuộk đờj ta sẽ nhớ pjết pao từng góc phố, từng con đường dẫn đến trường và kả káj wán chè thân thương trướk cổng trường nơj ma ta thường tụ tập ma kụng là nơj làm tụj con gáj mập mạp hẳn lên.
Áng mắt trog veo và long lanh trong puổj họk cuốj cùng ma con bạn ta trao ta chất chứa pao sự nuốj tjếk tình yêu thương va nét ngây thơ con trào lên khóe mắ làm ta muốn ôm nó một káj wá. Ta muốn mãj pên nó, pên 12a3 để chỉ mãj là một kậu họk trò thôj..... Để đượk sống bên ban Vương, Tạo hjền lành nhút nhát; bên B.Nguyên yếu ớt đáng yêu; bên Nhók Linh bướng bỉnh ngang ngạnh và nój ko ngừng nghỉ; bên thằng Tám lúk nào kũng kườj toe toét; bên Nga "Đen" chỉ ngủ jậx mụn va khók nhè; bên "Long đen" hóm hỉnh nhưng tấm lí; bên Lê va Thu suốt ngày kãj nhau nhưng trà ngập yêu thương; bên Dũng liss va Giáp chìm ngập trog yêu thươg và jận jỗj; bên Quỳnh béo chăm chỉ và có jọng hát "chajen"; bên thằng Tín suốt ngày lô đề; bên Công xanh suốt ngày đj trêu pọn con gáj; bên Tí péo (Thành Trung) chỉ ngủ và buôn dưa; bên Đ.Phương đjệu đà đỏm dáng; bên Nhung xjh đẹp, dịu hjền; bên V.Hiền vớj những buổj ăn trưa đầy thú vi; bên P.Hiền đầu gấu bốc đồng; bên lớp trưởng Phi nóng nảy và hàj hướk; bên bí thư Chung chín chắn và họk jỏj; bên Hoa ương bướng, đáng yêu; bên Hường còj vớj nụ kườj tít mắt; bên Chiến anh cả khák ngườj; bên Dũng,Tuấn nghịch ngợm, dân chơj,.... Ta sẽ nhớ hết, sẽ đặt bên mỗj káj tên một nụ hoa, một cánh phượng, một nụ hôn để họ luôn sống mãj trog tráj tjm ta một cách trong trẻo, nguyên vẹn va tinh khôj như thuở ban đầu.....
Tất kả vẫn sống động và trjh nguyên như thế đấy mà hum wa tất kả đã rờj xa ta rồj. Ngồj trog lớp buổj họk cuốj cùng và nghĩ rằng ngày maj ta sẻ "cởj bỏ" chjếk "áo" họk sjh mà tự dưng ta thấy lạnh, 3 năm họk vớj pít pao nhju đjều tựa như jấk mơ mớj hum nào, cả kí ức buồn vuj bao năm trờj dần dần xa. Những cánh phượng rơj rơj _ rơj theo tuổj họk trò của ta rụng rớt nơj cuốj sân trường.... Có những ngườj chỉ lướt nhẹ và thoáng wa cuộk đờj ta như một cơn jó, có những ngườj sẽ ở lạj ghj một jấu ấn thật đậm trog tâm trí ta mãj mãj ko phaj nhòa. 12a3 làm bước chân ta chùn lạj trướk tươg laj phía trướk. Chỗ ngồj thân thươg _ nơj ta vẫn đùa nghịch mỗj ngày, tiếng nój va nụ kườj của bạn bè e rằng ta chỉ còn thấy trog jấk mơ mỗj đêm yêu thươg tràn về. Để sau này dù cuộk đờj có cuốn ta đj, đj xa mãj ta vẫ có thể dặn lòng rằng "ta đã từng sống trong tình yêu thươg của bạn bè say đắm như thế đấy ! ". Để khj bước chân vững vàng của ta đj trên đường đờj, để khj ta trở thành một chàng traj chững chạk, một cô gáj kiều djễm đứng jữa trờj đất pao la ta vẫn có thể ưỡn ngựk tự hào vì là thành vjên của 12a3.
Sẽ nhớ hoàj _ kỉ nịm trường xưa đã wa
Sẽ nhớ hoàj _ cô thầy ngày thơ đã xa
Sẽ nhớ hoàj _ ôj bạn bè sao thjết tha
Nỗ nhớ này _ xjn gửj lạj trog tjếng ca.
YÊU A3 NHIỀU